Nói Chuyện với Bình Dân Kỳ 107
Vừa qua Tổng thống
Trump đã gửi Thông điệp Liên bang hàng năm cho tòan thể dân, quân, cán, chính Hoa
Kỳ vào ngày 4/2/2020. Tổng thống kết thúc thông điệp bằng một câu thật truyền cảm:
“Tinh thần
của chúng ta vẫn còn trẻ, mặt trời vẫn đang mọc, ân sủng của Chúa vẫn đang soi
sáng, và thưa đồng bào Mỹ thân mến, phía trước tương lai huy hoàng hãy còn đang chờ đợi
chúng ta!.”.
Toàn
văn thông điệp chứa những thành công vượt kỷ lục có thể cân đo, đong đếm, nêu
lên những thành tích bảo quốc, an dân, phát triển kinh tế, tiêu diệt kẻ thù,
hòa bình lập lại trật tự thế giới… mới chỉ trong vòng ba năm. Đặc biệt là để đem
về những thành công ấy, Tổng thống Trump phải trải qua hoàn cảnh cay nghiệt
chưa từng thấy trong lịch sử nhân loại. Điều đó có nói lên được một tấm lòng của
lãnh đạo đối với đất nước hay chăng - một đất nước vàng thau lẫn lộn, thượng
vàng hạ cám mà người mới đến chắc phải thất vọng, khi nhìn thấy một xã hội như đang
bị tà ma qủy ám?
Có xúc
cảm hay không dĩ nhiên là tùy ở tâm của từng người có còn nhạy bén đến mức nào.
Cũng như có tự do chọn lựa là được hưởng phúc báu, nhưng quan trọng hơn cả là
trí óc có còn minh mẫn để tự chọn lựa hay không.
Phần lớn
tị nạn là tránh nơi có nạn quyền tự do chọn lựa bị lấy mất. Nhưng tệ hại đáng
tiếc hơn là khi được sống ở nơi có quyền hoàn toàn chọn lựa, thì lại chọn giùm
vì kẻ khác, vì một tập thể siêu đẳng quyền lực thông qua chính mình. Tuyên truyền,
nhồi sọ xưa nay lúc nào cũng đều kinh khiếp như thế. Nó khiến người ta cho mượn cuộc
đời có một không hai, mà không hay biết. Về điểm này, ‘đệ tứ quyền’ khi đã bị lợi
dụng thì đáng sợ hơn lệnh ban ra buộc người ta phải nghe theo, ở các nước độc
tài toàn trị, bởi ở đó người ta biết trước, chính xác nó là giả, là độc tài.
Đây chính là lý do ở Hoa Kỳ nhiều năm có người vẫn chưa thấy giá trị của tinh
thần độc lập ở chỗ nào.
Cũng
như sau cơn nước lũ, lằn ranh trong đục của xã hội cũng sẽ rõ hơn sau những biến
động chính trị. Ở HK có hai đảng phái chính trị - phải – trái hoạt động, sự
phân biệt đúng sai, tốt xấu, và tầm ảnh hưỏng đến đời sống người dân cũng như
tương lai của đất nước càng dễ nhận ra hơn những nơi có quá nhiều đảng phái hay
chỉ có một đảng đôc tài.
Sự đụng
độ của hai luồng tư tưởng ở đỉnh điểm một mất một còn, trước và sau mùa bầu cử
2016, kéo dài ảnh hưởng ba năm, tuy chưa dứt, nhưng kể như nó đã hiện quá rõ trắng
đen. Một bên bị đánh, bị dìm đủ kiểu tưởng chừng như sẽ bị tiêu diệt, nhưng
càng bị ngược đãi chừng nào thì nó càng mạnh chừng ấy. Thiệt vàng không sợ gì lửa.
Nó tồn tại vững vàng qua hoàn cảnh như thế, ắt hẳn nó đã chứng minh rằng chỉ vì
nó là chân giá trị. Còn bên kia cũng vậy, một tập hợp hỗn loạn gồm nhiều thành
phần khác nhau, vì lợi ích cá nhân, lợi ích phe nhóm, nhưng đoàn kết rất chặt
không phải vì cùng coi trọng một tiêu chuẩn giá trị chung, hay một chân lý mà
vì sợ ngã đổ. Còn gì nữa mà chưa rõ?
Dân Chủ
đã làm gì vậy? Không ưa người này hay người kia là chuyện rất thường tình. Khi
ông Obama thắng người mang danh “anh hùng” [McCain] và lần đầu tiên một ông tổ
chức cộng đồng gốc Phi lên ngôi cửu ngũ, đâu có nghĩa là mọi người đều yêu
thích, nhưng cho dù không ưa, đâu có ông bà Cộng hòa nào có hành vi như quí vị
Dân chủ đâu chứ?; đặc biệt là hành vi kém văn hóa, hành vi trẻ con lại là của vị
lãnh đạo cao cấp nhất của đảng DC – bà Pelosi! Đây không phải là hết thuốc rồi,
thì còn là cái gì?!
Quí vị
và các bạn hãy nghĩ xem. Đây là đạo lý à? Đây là lẽ phải à? Có ai để cho con cái
mình xem những hình ảnh này chăng? Trước kia có thể chưa biết, nhưng đã ba năm
rồi! Người Việt chúng ta luôn tự hào rằng mình là dân tộc có bốn, năm ngàn năm
văn hiến, qúi vị hãy nhận xét xem đảng DC đang làm gì vậy? Sống là chiến đấu, và
chiến đấu cho lẽ phải (fighting for the righteousness). Còn ở đây, DC cũng chiến
đấu, nhưng chiến đấu để tranh giành kết quả, bất chấp lẽ phải tự nhiên (fighting
to gain something)
DC nếu
không vì lòng thù ghét của kẻ thua cuộc ‘2016’ thì vì cớ gì mà chống ông Trump
mọi bước đi như họ nói, đến mức đã phạm một sai lầm căn bản và rất nghiêm trọng
– chính là đánh đổ tham vọng của chính mình. Cần dân tín nhiệm nhưng lại đánh lẽ
phải và quyền lợi của họ!
Ông
Trump thực hiện mọi bước theo nhu cầu BẢO QUỐC AN DÂN dựa theo lẽ phải tự nhiên
(common sense) như một tấm chắn phía trước. Để chống, không cho ông thành công, DC cứ nhằm
lẽ phải đó mà đánh, cho nên TT Trump càng thắng, và đảng DC thì đại bại cho đến
tan tành. Cái tài của TT Trump ở chỗ khéo mượn sức kẻ háo thắng, mang tâm địa độc
hại với mình, kề vai đẩy mình lên. Ông đứng đàng sau đẩy lẽ phải tự nhiên và
quyền lợi của người dân ra trước như tấm chắn. “American First”. Muốn hạ ông
Trump DC phải bước qua xác của những thứ ấy! Và DC đã làm!
DC cứ việc làm càn, đánh, chống tơi bời, lẽ phải
vẫn trở về với lẽ phải, quyền lợi của dân vẫn vươn cao, uy tín của TT càng lớn và ngược lại đảng DC trơ cùi, không được gì cả! Cần tín nhiệm của dân mà cứ nhè những thứ của
bình dân mà đánh! Thật là khó hiểu! Nếu không chủ trương “lấy cứu cánh biện
minh cho phương tiện” như lý thuyết của mấy ông cộng sản, thì không lẽ gọi là thông minh? Không thể nào!
DC nói lo cho an ninh quốc gia mà đòi xóa bỏ tường biên giới,
DC nói lo cho an ninh mọi nhà mà lại bênh vực tội phạm, kể cả tội
phạm bất hợp pháp, chống luôn cơ quan ngày đêm canh giữ an ninh trật tự, an
toàn xã hội.
DC nói làm cho dân giàu, nhưng lại đòi tăng thuế, và dùng tiền
thuế lãng phí
DC nói nhân đạo, lo cho xã hội lành mạnh nhưng lại đòi cho tự do
cần sa ma túy, ủng hộ phá thai kể cả phá thai muộn.
DC nói lo cho các cộng đồng thiểu số, nhưng lại mở rộng thành
phố bảo hộ cho di dân bất hợp pháp tràn vào, trú ần, miễn phí bảo hiểm, an sinh
xã hội - đẻ ra bao nhiêu hệ lụy cho họ về việc làm, tốn hao tiền thuế của họ, về
bệnh tật khắp nơi mang vào, làm trường học của con em họ bị ảnh hưởng vân vân…
DC nói tôn trọng quyền ăn nói tự do, nhưng nhóm này nhóm kia
ngăn chặn, đánh đấm người bất đồng chính kiến khắp nơi ,kể cả trong học sinh,
sinh viên…
DC nói chống kẻ thù nhưng khi Tổng thống tiêu diệt kẻ thù, thì
đổ tội cho tổng thống là làm không đúng!
DC nói tôn trọng nguyên tắc và nền móng dân chủ nhưng khi thua
cuộc, thât cử thì không nhận, không đồng ý, lại chụp mũ, gán tội, tìm cách hạ bệ
Tổng thống được dân bầu minh bạch và công bằng.
DC cáo buộc Tổng thống Trump thông đồng với nước ngoài xem vào bầu
cử, nhưng hóa ra Tổng thống không làm mà chính họ đã thực hiện âm mưu như thế.
DC nói đàn hặc truất phế là cấp bách vì an ninh quốc gia HK
nhưng xong đâu đó thì ngâm cáo trạng vào hòm, không chịu gửi sang Thượng viện để
mở phiên tòa.
DC nói tôn trọng hiến pháp, nhưng chống thẩm phán bảo trì
nguyên bản hiến pháp, sáng tạo tuồng tích và thực hiện trái qui trình hiến pháp
qui định.
DC nói công băng, minh bạch nhưng lại đem nhân chứng vào tầng hầm
làm việc riêng, đến khi CH đòi lôi ra mới chịu.
DC nói tôn trọng nhân quyền nhưng quyết định truất phế tổng thống
trước rồi mới tìm tội sau – bắt đầu ngay khi tổng thống mới chưa biết văn phòng
của mình rộng hay hẹp.
DC tuyến bố bằng chứng tràn
ngập, không chối cãi được nhưng lại bảo Thượng viện tiếp tục đòi thêm nhân
chứng theo ý mình.
DC nói bảo vệ Ukraine và tổng thống mới của họ, nhưng lại tạt
nước lạnh vào mặt tổng thống Zelensky, bởi ông đã lấy danh dự quốc gia Ukraine
trả lời nhiều lần rằng không ai chèn ép ông ta như DC đã nói. DC đòi Tổng thống
Zelensky nghĩ như DC nghĩ.
DC nói nhân đạo nhưng ủng hộ phá thai nâng lên thành quyền phụ
nữ, kể cả phá thai muộn! Hậu quả không chỉ dừng ở quyền phụ nữ, tương lai phụ nữ
có nguy cơ xuống hàng công cụ giải quyết sinh lý, hoặc sống thác loạn vì không phải
chịu trách nhiệm gì, và phẩm giá cao quí của phụ nữ sẽ có thể bị hủy hoại. Phẩm
giá thiêng liêng cao cả chỉ ở phụ nữ mới có, là mang sự sống của nhân loại đến với thế gian
chứ không phải là hủy hoại sự sống.
Vân vân và vân vân…
Kể không hết những gì họ
đã làm đối nghịch, quyết đánh đổ nghị trình vì dân – Dân vi qúi (American
First) và yêu nước – Đem Nước Mỹ Vĩ đại Trở lại (Make America Great Again) của
TT Trump, nhưng bình dân chắc đã nhận ra điều căn bản là DC chỉ trích người
khác về những gì mà chính họ đã làm; DC nói một việc và làm là việc khác. DC muốn
đạt được mục tiêu họ bất chấp phương tiện. Họ cũng có tổ chức, nghe phát ớn
như: “Bằng Mọi Phương Tiện Cần Thiết” (By All Means Necessary = BAMN) tổ chức
này đã làm kinh động ở trường đại học Berkeley năm trước. Cho nên câu nói của TT Thiệu bảo “đừng nghe mà hãy nhìn . . .” thật có giá trị.
Phải chi DC nhận thấy
khuyết điểm của mình mà nương theo, và đóng góp tích cực hơn cả Cộng hòa, thì một
phần thành tích sẽ thuộc về của họ. Nhưng không, DC tưởng đang đánh ông Trump,
nhưng hóa ra là họ đấu với lẽ phải thông thường và lật đổ chén cơm của người
dân, bởi lẽ phải thuộc về nghị trình của Tổng thống Trump. Chính vì vậy mà họ thua
hết trận này đến trận khác, thật khó mà tránh nổi khùng. Những thành công ích
quốc lợi dân nó đâu có phe đảng, thế mà trong khi người ta vỗ tay vàng dài, họ
cũng lặng thình hoặc lắc đầu. Trong suốt bài diễn văn, phía DC hầu như ngồi
trên tay mình với thái độ khó ở. Thật rõ khổ cho óc đảng phái! Quí bà đại diện DC
thì mặc nguyên đồng phục trắng kể cả bà Pelosi đầu đàn, để là gì nếu không phải
là biểu dương lực lượng đầu hàng!
Trước
mặt chín vị thẩm phán Tối cao Pháp viện, 535 dân biểu (trừ 8 ông bà DC không
thèm dự cũng chẳng nhằm gì), nghị sĩ Quốc hội, cùng các cấp của các ngành và
các sĩ quan cao cấp trong quân đội … cùng toàn thể dân Hoa Kỳ và thế giới…, bà
Pelosi cứ lẩm bẩm một mình và thỉnh thoảng lật tới, lật lui xấp giấy thông điệp
liên bang mà TT Trump chuyển sang, như bà đang bận rộn tìm kiếm điều gì … trong
khi khách mời và đại đa số đại diện trong khán phòng vỗ tay từng đợt vang dội. Và khi Tổng thống gởi lời cuối cùng: “… và đồng bào Mỹ thân mến, phía trước tương
lai huy hoàng hãy còn đang chờ đợi chúng ta”, không biết có bị lên máu
không mà nóng đến mức bà đứng lên xé toạc từng xấp giấy - xác thông điệp liên
bang. No thù hận chẳng thấy ngon gì và“giận quá mất khôn”, bà đã xé xác bản
thông điệp liên bang của Tổng thống trước quốc dân và toàn thể đại diện cao thấp
của tất cả các ngành, ngay lúc những tràng pháo tay vang dội chưa kịp dứt. Hành
vi xem thường toàn thể - Có phải bà cũng muốn gửi thông điệp sau thông điệp của
Tổng thống rằng: Vỗ tay cái gì chứ? Cả bọn
ngu hết! Coi ta xé đây nè! … Bào
chữa! Vâng bà có quyền nhưng không thể giấu được hành động cuồng loạn và … nói
nhẹ một chút là ‘kém thông minh!’ bởi giấy chỉ là cái xác. Bà xé bao nhiêu cũng không thể xóa được thành
tích, ai cũng có thế cân đo, đong đếm và kiểm tra của Tt Trump.
Văn bản dùng để tải đạo,
ngàn năm trước khi đốt mất thì không tìm lại được, nay đã khác xa rồi. Bà chỉ
xé cái xác, còn đạo lý và hồn văn
chương Tổng thống đã gửi đi rồi. Hành vi của bà Pelosi đại diện cao cấp nhất của
đảng DC chỉ thúc đẩy, nhắc nhở cho người ta thấy sự tương phản rõ rệt giữa
chánh và bất chánh, tiểu nhân, hạ tiện.
Sau đó một số người
theo DC từ đời ông cha đến giờ, đã lên tiếng tuyên bố quay lưng, bỏ đảng. Và TT Trump vận
động mở vòng tay đón người. Bà Pelosi quả đã xé luôn tương lai của các ứng cử
viên DC đang cố gắng hết sức tô điểm mặt mày, và gía trị của mình trên các sân
khấu! Bất chiến tự nhiên thành, Tổng thống nên cười cảm ơn bà Pelosi.
Riêng bà Pelosi, hiện
tượng phát tiết là cho ra hết bút mực; và phá hoại là xé xác văn bản. Những
hành động này xảy ra trong phòng riêng thì không ảnh hưởng gì, nhưng trước công
chúng là chuyện lớn thuộc bản chất đã phá ra hiện tượng như bệnh đã ra triệu chứng. Giấy
mực không còn, là hiện tượng của tương lai đen tối chấm hết một đời nghề nghiệp!
Bình dân hãy chờ xem!
Vĩnh Tường
No comments:
Post a Comment